Diễn Đàn Thảo Luận
Bạn phải đăng ký trước khi thấy được line trong forum !
Diễn Đàn Thảo Luận
Bạn phải đăng ký trước khi thấy được line trong forum !
Diễn Đàn Thảo Luận
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhPortalLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma

Go down 
4 posters
Tác giảThông điệp
ny_426
Member cấp 1
Member cấp 1



Tổng số bài gửi : 1
Tiền : 10
Danh dự : 1
Join date : 20/01/2010

Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma Empty
Bài gửiTiêu đề: Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma   Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma Icon_minitimeWed Jan 20, 2010 1:51 pm

Phần dẫn
-Tránh chỗ!!!Tránh chỗ,nước sôi đây!!Cản đường coi chừng bỏ mạng à nghen!!!
-Cái gì mà ghê rợn vậy??Người đi đường không khỏi cằn nhằn
Đó là một học sinh cấp 2.Ngoại hình tương đối bình thường,nhưng nổi bật nhất là đôi mắt,ánh nhìn coi bộ có vẻ tha thiết và chân thành
Trường phổ thông X đông đặc người,những thí sinh đáng chờ đón kết quả sắp được dán đây sẽ quyết định ai vào trường và ai phải bước ra về
-Ha ha!!Đỗ rồi!!!Thật sự đỗ rồi!!!
vẫn là cậu học sinh ấy!!Với khuôn mặt hớn hở và nụ cười dễ mến.Niềm vui đến với cậu ta nhưng lại xa rời những con người bất hạnh thi trượt
Trường phổ thông trung học X,là trường quốc học nổi tiếng với tỉ lệ thi đại học 99 phần trăm đỗ.Vì vậy không ít những người sống ở thủ đô,những người học trò tỉnh lẻ,cũng muốn mình được khoác áo đồng phục trường này
..................
Một tháng sau
-Cái gì???Không còn phòng trọ nữa là sao???Trường to đùng thế này mà nội trú khó vậy!!Đúng là trời ghét người tài mà!!!
Lại cậu học sinh đó,đang đứng ở phòng hồ sơ
-Vì đây là trường quốc gia,nên người thi đông lắm!!Họ đều đặt phòng trước!!Em Phạm Bảo Quân!!Hãy chịu khó tìm chỗ khác ở ngoài
Phạm Bảo Quân,ánh mắt hết sức tha thiết,ra sức lăn nỉ cô giáo nới tiếp nhận hồ sơ
-Bên ngoài giá cao gấp 4 trong trường,mà em mới lên cấp 3 chứ đã đi học đại học đâu nên không thể làm phiền quá nhiều đến bố mẹ được!!
Cô giáo thắc mắc:
-Em không có họ hàng ở đây sao???
-Không ạ!!Vì em nghĩ rằng mình phải đi theo con đường mình nghĩ ra nên đã năn nỉ cha mẹ cho đang kí hồ sơ trường này!!Bây giờ thì...toi rồi!!!
-Em ấy không có chỗ ở sao???
Một giọng nói êm nhẹ vang lên
-Cô Huyền!!À vâng!!Cô có sáng kiến gì à??
Cô giáo tên Huyền nói:
-Nếu em không thấy phiền!!!Thì hãy đến ký túc xá của cô!!Nơi đó vẫn còn một phòng trống
-Có tiện không cô Huyền???Kí túc xá ấy toàn nữ sinh mà!!!
-Tôi nghĩ điều đó khôgn cần thiết.Chàng trai này trông ngoan ngoãn dễ thương thế này mà!!Chắc chắn sẽ không gây phiền hà đâu!!
Quân như người chết đuối vớ được phao,đứng dậy như máy,nói:
-Các cô cứ tin em!!Nếu em gây rắc rối gì xin lập tức tự sát!!À nhầm,tự động rời khỏi trường!!
Thế là cuộc sống của Quân đã chuyển sang một trang khác.Tôi không biết trang khác ấy nó như thế nào,nhưng biết chắc rằng nó sẽ rất sôi động,không hề êm đềm một chút nào cả
...............
-Em hãy ở trong căn phòng sát cửa ra vào ấy nhé!!Cô Huyền chỉ chỗ cho Quân
Sau khi sắp xếp tạm ổn,Quân mới bước ra phòng khách
-Ủa!!Em thấy tất cả phòng đều làm gì có người??
Cô giáo Huyền tươi cười giải thích
-Đây là ký túc xá nhỏ!!Ngoài phòng cô,phòng em ra thì còn phòng khách này,phòng bếp,nhà vệ sinh!!Và còn ba phòng trống nữa.Chúng đều được có chủ rồi!!
Quân dò hỏi:
-Thế chủ nhân ba phòng đó là...??
-Em sẽ sớm gặp thôi!!À!!Họ đều là nữ sinh cả đấy!!Ở đây chỉ có mình em là nam sinh thôi!!Mà em không có ý nghĩ xấu xa gì chứ???
Quân dõng dạc thề:
-Em mà có ý đồ xấu gì??Chắc chắn sẽ bị đất đá chôn vùi!!
........................
(Thông tin thời tiết:Tối ngày 30 tháng 8:đo được một cơn địa chấn nhỏ xảy ra tại thành phố Hà Nội.Nó quá bé để mọi người cảm nhận thấy nó )
........................
-Ngày mùng hai tháng 9,ngày khai giảng,và trường X,cũng như mọi miền đất nước.Đang nô nức bước vào khai giảng.
-Xem nào!!Lớp 10A2B ở đâu nhỉ.À đây rôi!!
Học sinh đã ngồi đông trong lớp từ bao giờ.CHỉ còn chừa lại bàn chính giữa đầu cho ba người ngồi!!
-Này!!Chào bạn!!
Một cậu học sinh đeo cặp kính khá dễ thương,kéo áo Quân hỏi
-Vâng!!Mình là Phạm Bảo Quân!!Chào bạn!!Hân hạnh được làm quen
-CÒn mình là Nguyễn Văn!!Hân hạnh được làm quen.Mình ở kí túc xá phía đông trường
Quân cũng mỉm cười,giới thiệu
-Mình ở kí túc xá phía tây!!!
Văn nheo mày,hỏi:
-Phía tây hình như không có kí túc xá nào cả!!Hừm,xem nào,à có,nhưng kí túc xá ấy bé và chỉ dành cho nữ sinh thôi mà??
Quân vỗ vai Văn,nói:
-Cậu chịu khó điều tra nhỉ??Đúng là kí túc xá ấy chỉ có nữ sinh,nhưng mình là trường hợp đặc biệt!!Vì mình..ha ha...đẹp trai thế này cơ mà!!!
Văn đẩy nhẹ Quân một cái,cười!!
-Các hạ thật biết bốc phét..ha ha!!!
Bỗng tràng cười của họ tắt lịm!!Không những thế,âm thanh ồn ào trong lớp cũng tạm ngưng
Một cô gái bước vào trong lớp
Cả lũ con trai há hốc mồm
Mái tóc bồng bềnh như gió.Đôi mắt trong như ngọc.Gương mặt mang vẻ đẹp lạnh lùng mà điềm tĩnh,khiến cho tất cả nam sinh,không hẹn mà cùng thốt lên
-Ồ!!!!!!
....................

-Mĩ nhân!!Quả không uổng công ta vất vả để vào được cái trường này!!!
Quân nói
-Lũ con gái cấp 2 trường mình,còn thua xa.Đúng là trời độ người hiền!!Văn mơ màng
-Ước gì cô ấy để ý đến tớ!!
Quân khễ đẩy vai Văn,cười:
-Nhầm rồi anh bạn,chỉ có mình,người đẹp trai nhất cái lớp này,mới xứng đáng ngồi cạnh cô ấy thôi!!!
Cô gái nhìn quanh lớp một hồi,rồi tiến tới ngồi chỗ của Quân
-Mẹ ơi!!Chắc con chết vì xúc động quá!!!Tuy nghĩ vậy nhưng cậu ta vẫn giả bộ im lặng để lấy oai với người đẹp
Cả lớp định thần nhìn vào gã may mắn kia!!Phân vân không biết ông bà hắn tu như thế nào mà con cháu được độ vật
-Quân ơi!!Văn gọi,giọng điệu hết sức kinh dị
-Cho tớ ngồi với.Bàn ba người mà,phải không??
Quân vội dúi đầu Văn,nói:
-Đừng hòng!!Xin lỗi bạn,thằng đệ mình nó hơi chộn rộn!!Mình là Quân,Phạm Bảo Quân,còn bạn??
Văn gạt tay Quân,nói:
-Ai là đệ cậu???Còn mình là Nguyễn Văn.Hân hạnh làm quen với cậu!!
(Nội tâm Quân:Gã đeo đít chai kia!!Ngươi đẹp trai bằng ta sao mà đòi ve vãn người đẹp???
Nội tâm Văn:Đồ thô lỗ,người đẹp chỉ thích những ai lịch sự thôi!!)
Cô gái đó khẽ liếc mắt sang,đáp lại bằng giọng bâng quơ:
-Tôi là Mahiro,Mahiro Hattori!!Và xin yên lặng dùm tôi!!
Quân và Văn hơi ngẩn ngờ,Quân dè dặt hỏi lại
-Tên bạn,nghe lạ lạ..??
Mahiro đáp:
-Chuyện này không liên quan đến hai người.Xin im lặng vì tôi muốn yên tĩnh!!
Thấy thái độ kiên quyết của Mahiro,cả Quân lẫn Văn đều không dám nói thêm cái gì.Văn kéo Quân ra ngoài cửa lớp
-Lạnh lùng ghê!!
Quân mơ màng:
-Trái tim băng giá của nàng sẽ được ngọn lửa bùng cháy của tớ làm tan chảy
-Mơ!!Người đó là tớ!!
CHợt có một bàn tay nhẹ đặt lên vai Quân,cả hai quay lại
-Chào các bạn,mình muốn hỏi lớp 10A2B!!CÓ thể chỉ cho mình không??
Giọng nói ngọt ngào,gương mặt dịu dàng.Đuôi tóc khẽ phất qua khiến hai tên ngốc lại một lần nữa đứng đực ra
-Đ...đây..chính..là..là lớp 12A2B
Cô gái đó khẽ vẫy tay,cười xinh tươi
-Cám ơn bạn!!!
Đang nghĩ ngợi vẩn vơ thì Văn chợt cất tiếng
-Bạn gì ơi!!Hình như chúng ta cùng lớp với nhau!!Mình là Nguyễn Văn.CÒn bạn!!
Cô gái đó quay lại,cười:
-Mình là Vương Uyển!!CHúng ta cùng lớp thì thật tốt quá!!
Quân cũng sực tỉnh,tự giới thiệu mình với Vương Uyển
Điều không ngờ là Vươgn Uyển cũng ngồi luôn tại bàn đầu.Vậy là Quân bị bao vây bởi 2 mĩ nhân.Điều này không biết là họa hay phúc của anh chàng
...................
Buổi học đầu năm nhanh chóng kết thúc.Khá nhẹ nhàng với Quân,chỉ hơi phiền một nỗi gã Văn cứ kì kèo xin đổi chỗ với hắn.Dù gã có hứa nếu đổi chỗ sẽ bao ăn trưa hắn một tháng nhưng hắn vẫn không đồng ý
Quân,ném cái cặp vào góc phòng,bắt chân chữ ngũ trên giường
-Lần đầu tiên mình gặp người vừa xinh đẹp vừa dịu dàng như Vương Uyển.Lại được ngồi gần cô ấy.Quả là trời ban phúc
-Còn Mahiro Hattori,cô ấy thì lạnh lùng quá!!
-Tên Văn có vẻ sẽ là bạn tốt của mình khi học ở trường này đây
-Hai mĩ nhân,không thể so sánh xem ai vượt trội hơn được.Nhưng ta sẽ chinh phục cả hai.Hi hi...há há há há!!!
Đang khoái chí thì bị một giọng nói lạnh lùng cắt ngang
-Yên lặng coi được không??Sao đột nhiên cười ha há như thằng điên vậy??
Ối mẹ ơi,giọng này nghe quen quen.Quân nhòm dậy thì thấy Mahiro đang đứng trước cửa phòng mình
-Ủa,Quân à??Lần này lại đến Vương Uyển ghé vào phòng
Quân bật dậy:
-SAo hai bạn lại ở đây??
Mahiro đáp:
-CHúng tôi đều ở đây!!Thật phiền phức khi ở chung với tên nói nhiều như cậu
Vương Uyển cười:
-Ngoài tớ ra thì còn một bạn nữa.Bạn ấy ở kia kìa!!
Một cô gái đang ngồi khá khuất ở góc phòng.Có lẽ cô ấy chỉ ưa một mình như Mahiro
-À hôm trước cô không nói rõ với em!!Có lẽ hôm nay nên giới thiệu!!
Cô giáo Lê Huyền khẽ vỗ vai ba cô giá,nói:
-Đây là Quân,vì lí do khá đặc biết nên cậu ấy ở đây!!Các em hãy giúp đỡ bạn ấy nhé!!
-Sẵn sàng,thưa cô!!Vương Uyển cười đáp
-Tùy thái độ cậu ta cô ạ!!Mahiro nói
-CÒn đây là Mahiro,bạn ấy có cha là người Nhật!!
Quân cười:
-Thảo nào em nghe tên thấy lạ lạ!!
-Còn mình là người Trung Hoa!!Mình đã ở Việt Nam ba năm rồi!!CHỉ vì khi mình đỗ vào trường này thì gia đình đột ngột có việc quay về Trung Quốc
Vương Uyển vui vẻ giới thiệu
-COn cô bé kia là Cartherine,cô bé ấy không chịu nói rõ nhân thân cho cô!!Đó chắc là lí do tế nhị nên cô không gặng hỏi!!Cô Huyền hơi suy nghĩ
Quân giơ tay với cô gái ngồi khuất trong góc:
-Mình là Quân,chào bạn!!
Cô bé hơi ngẩng mặt lên.Cô xinh đẹp không kém gì hai cô gái kia,nhưng mang một nỗi buồn khó tả.Cô nở nụ cười gượng :
-Vâng!!Chào bạn!!
-Thôi!!Các em mau sắp xếp lại phòng mình rồi ăn cơm nào!!Cô Huyền động viên
Thế là đã rõ mặt thành viên kí túc,dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng Quân không ngờ mình lại có những người bạn nhân thân phức tạp đến thế!!!
..................
(Tạm hết phần giới thiệu nhân vật!!Còn một phần nữa là hết phần dẫn)

Bẵng đi một thời gian
Bầu trời đêm đầy sao.Đôi lúc văng vẳng tiếng chó sủa vọng lại từ đằng xa xa
Dù đã cố hết sức nhưng Quân không tài nào nhắm mắt được
-Mình ăn phải cái quái gì mà đêm không ngủ được thế này??Quân cằn nhằn
Chợt có tiếng bước chân nhè nhẹ ngoài hành lang
-Ai vậy nhỉ???
Bóng đen nhẹ nhàng mở khóa cửa,đi ra ngoài.Quân ngước theo
-Hình như là Mahiro???Mà cô ấy đi đâu đêm khuya vậy nhỉ???
Hàng loạt nghi vấn chạy loạn xạ trong đầu.Để giải đáp thắc mắc ấy,cậu nhẹ nhàng đi bám theo sau Mahiro.Cậu học sinh tự nhủ:
-Không cẩn thận mà để cô ấy phát hiện thì ấn tượng về mình chắc càng xấu đi mất
Mahiro khẽ ra ngòai rồi băng nhanh trên con đường đêm vắng lặng.Quân lặng lẽ bám theo
............
Dưới cột đèn đường,một người đang đứng chờ Mahiro.Dù biết cô đến nhưng hắn vẫn không quay mặt lại
-Ta chờ ngươi đã lâu rồi!!!
Mahiro hỏi:
-Anh ám hiệu gọi tôi đến đây làm gì thế???Anh trai!!!
Người đó có vẻ tức giận,gầm lên:
-Đừng gọi ta là anh trai!!Con bé hạ đẳng kia!!Người chỉ có một nửa dòng máu Nhật thôi!!Chỉ có ta,Ryu Hattori này!!Mới xứng đáng kế thừa phái Iga!!!Ta không hiểu tại sao cha lại để lại ngôi vị chưởng môn cho ngươi!!Một điều vô lý hết sức!!
Mahiro hạ giọng nói:
-Cha đã mất!!Tôi đã rời bỏ cái ngội vị chưởng môn đó rồi!!!Tôi đã rời bỏ nước Nhật để về Việt Nam sống với mẹ tôi!!!
Ryu hét lớn:
-Nhưng ngươi vẫn là mối đe dọa lớn với ta!!!Ta sẽ giết ngươi và cả người mẹ thấp hèn của ngươi!!
Mahiro lộ vẻ hoàng hốt,thét lớn:
-Tôi cấm anh đụng đến mẹ tôi!!!
Ryu cười nhạt,rút thanh kiếm từ lưng ra
Bộp!!
-Tôi không biết anh là cái loại gì,nhưng việc coi thường người Việt Nam là không thể chấp nhận được
Quân bước ra,đối mặt với Ryu
-Là cậu!!!
-Mày là thằng nào??Ryu nheo mắt
Quân đáp:
-Là thằng sẽ buộc mày câm họng để không thốt lên những lời ngông cuồng được nữa!!Mày biết khôn thì hãy xin lỗi cô ấy rồi biến khỏi đây đi
Mahiro hét lớn:
-Chạy đi Quân!!!Cậu sẽ chết đấy!!!
Ryu khẽ nhếch mép,rồi lao đến nhanh như tia chớp
Vụt!!!Một bàn tay đặt lên đốc kiếm của Ryu trước khi hắn kịp rút kiếm ra,đẩy thanh kiếm xuống sâu vào vỏ.Đồng thời,một bàn tay khác đẩy Quân ra
-Vương Uyển??cả Mahiro và Quân đều thốt lên
-HÌ hì!!Xin lỗi!!Tự nhiên thấy hai người lén lút bám đuôi nhau.Mình kiềm chế tò mò không được nên cũng đi theo!!Vương Uyển cười dễ thương
-Khốn kiếp!!
Ryu hét lớn rồi xoay người,dùng vai gạt tay Vương Uyển ra rồi rút kiếm.Nhưng cũng ngay lập tức,tay kia của cô lại khẽ đẩy khủyu tay của Ryu xuống khiến kiếm hắn mới rút lên được một nửa lại bị đẩy sâu vào vỏ
-COn bé này là lọai gì vậy??Tại sao ta không thể rút kiếm ra khỏi vỏ thế??Nguy quá!!Nếu cứ thế này thì cả ba đứa nó gộp lại thì chắc chắn là ta không chọi đươc
Một ý nghĩ xoay chuyển trong đầu,Ryu nhảy lùi lại,nói:
-Nếu người hứa không bao giờ quay lại Nhật nữa.Ta sẽ tha cho hai mẹ con ngươi!!
Quân quát lại:
-Nè nè!!Ngươi là cái loại gì mà đòi đặt điều kiện???
Mahiro,không biết cô ấy đang nghĩ gì,chợt nói:
-Tôi chấp nhận!!!
-Hãy giữ lời hứa đấy!!!Ryu nói rồi xoay người biến mất trong bóng đêm
CHỉ còn lại ba người bạn và tiếng gió lạnh thổi xào xạt ban đêm
-Hắn ta là ai vậy Mahiro??Quân chỉ tay vào màn đêm,nơi Ryu vừa biến mất
-Đó là anh trai cùng cha khác mẹ của tôi!!Ryu Hattori!!Cha tôi là không phải là người Nhật bình thường,ông là thủ lĩnh của nhưng ninja Iga!!Anh ta vì không được cha để lại ngôi vị nên muốn giết tôi!!Nhưng tôi chỉ là một con bé học cấp ba,cần gì đến cái ngôi vị ấy??Tôi đã rời khỏi Nhật quay về với mẹ tôi để quên đi tất cả,nhưng không ngờ hắn lại đến tận đây!!Có lẽ hắn cũng đã ngán rôi!!Cám ơn các bạn!!
Quân cười:
-Không có chi!!
-Mình không cảm ơn cậu!Mình cảm ơn Uyển cơ.Nếu không nhờ Uyển thì cái mạng nhỏ bé của cậu cũng biến mất!!
-Ờ!!Thì...thì
Mahiro quay sang Vương Uyển,cười,hỏi:
-Mình thấy Uyển khống chế anh trai mình dễ dàng.Đó là võ gì vậy???
Vương Uyển khẽ vuốt tóc,cười:
-Có gì đâu!!Chả là từ bé mình được ở mấy năm trên Võ Đang Sơn ấy mà!!Các đạo sĩ trên đó dạy qua vài đường võ công cơ bản để phòng thân ấy mà!!Mình nghĩ có lẽ cũng tốt nên học qua chút ít
Quân chen vào:
-Tên đó yếu ớt mà!!Mình cũng thừa sức cho hắn một bài học!!
-Chúng ta về thôi!!Vương Uyển nói
Cả ba người bước lững thững dưới màn đêm.Những cơn gió xào xạc cuốn tung lá và bụi dưới chân.Mahiro thầm nghĩ:
-Ryu không thể bị một cô gái võ thuật căn bản khống chế được.Rõ ràng Vương Uyển không đơn thuần biết sơ võ công như cô ấy nói.Nếu mình đoán không nhầm thì có lẽ đó là Thái Cực Quyền lừng danh(loại thực chiến chứ không phải loại múa cho đẹp đâu nhé!!)
.........................
Hết phan dan.................
(Bây giờ mới chính thức vào câu chuyện ma!!Bắt đầu từ chap 1:Chuyện về ma da bên hồ trường.Mong các bạn đón xem!!!)
Chap 1:Chuyện về ma da bên hồ trường
Những nhánh hoa tím biếc còn long lanh giọt sương.Lúc này trời mới 4 giờ 30 sáng
-Chạy nhanh lên nào!!!
-Mày từ từ!!Mệt bỏ mẹ mà cứ hối!!!
Một nhóm học sinh trường X đang tập chạy trên con đường vừa mới tắt đèn
-Tao mệt lắm!!!Tao không chạy nữa đâu!!!Người nhỏ con nhất trong đám lên tiếng
Một người khác nói:
-Cố gắng đi!!Vì là bạn cùng phòng mày nên tao mới có ý tốt rủ mày tập chạy buổi sáng chứ!!Nếu mày lười tập sẽ đội sổ môn thể dục đấy!!
Cậu học sinh đó xua tay:
-Bạn bè gì mà hành tao dữ vậy???THôi,bọn này cứ chạy thêm một đoạn nữa đi!!Tao ra hồ ngồi cho mát!!
Một người khác lên tiếng:
-Sao bảo cái hồ đấy cấm người lảng vảng từ 8 giờ tối đến 6 giờ sáng mà
-Cấm cái gì??Chẳng qua mấy lão bảo vệ sợ mình câu trộm cá trong hồ thôi!!Bọn mày cứ chạy tiếp đi!!Lát nữa gặp lại tại chỗ này!!
Nói rồi cậu ta tách đám chạy một mình về phía hồ
Cái hồ con nằm phía nam trường.Những cây liễu rủ bóng xanh mướt.Từng cơn gió thổi làm mặt hồ gợn từng đợt sóng nhỏ.Cách độ 5 mét còn có tấm biển cấm học sinh được lại gần mặt hồ trong khoảng thời gian từ 8 giờ tối cho đến 6 giờ sáng
-Tấm biển này!!!Nhố nhăng thật!!!Cậu ta chỉ cười mỉa rồi bước đến gần
Bầu trời phủ một màn đêm lờ mờ mà kì bí.Mặt hồ vẫn yên lặng,đôi lúc gợn những con sóng nhỏ lăn tăn.Không hiểu vì sao mà khi nhìn xuống làn nước đen thăm thẳm dưới mặt hồ mà người ta có cẳm giác sợ hãi như có một cái gì đó đang rình mò,chuẩn bị kéo mình xuống đó
Tõm!!!
Không gian yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng nước
-Một con cá à??
Cậu học sinh chú ý hơn về phía mặt hồ
Đột nhiên dưới mặt nước lay động khẽ một cái.Hình như có cái gì đó
Những con sóng xao động lan tỏa như những vòng tròn đồng tâm.Có một cái gì đó lạ lắm
Học sinh đó càng ngày càng tiến gần về phía mặt nước
-Cái gì thế nhỉ??
Dưới mặt nước đó có cái gì đang phát sáng.Hơi sợ hãi,cậu ta giật mình,khựng người lại
Những con sóng vẫn giao động thành những đường tròn đồng tâm nối tiếp nhau
-L..lại...đây...lại..đây...nào!!!
Một tiếng nói bí ẩn phát ra.Giọng nói như thì thầm trong gió,lúc ẩn lúc hiện
Dù trong lòng khá sợ hãi nhưng cậu ta không tài nào điều khiển được chân mình,nó đang bước từng bước chậm chạp đến gần mặt hồ
-L...lại...gần...đây!!!
Tiếng nói đó lại vang lên,réo rắt như tiếng gió rít bên tai
Mặt nước dao động càng ngày càng nhanh.Đốm sáng đó chuyển màu xanh lét,càng ngày càng hiện rõ
Những vòng tròn liên tục xuất hiện...
Những tiếng nói rền rĩ ngày càng kéo dài...
Đốm sáng xanh dưới mặt nước ngày một sáng hơn
................
Đó là một con mắt!!!
Ngay khi người học sinh đó giật mình,một cánh tay xanh lét từ mặt hồ vươn lên,chụp lấy kẻ xấu số,lôi tuột xuống làn nước
Mặt hồ sủi bọt đục ngầu!!Sau đó lại yên lặng như chưa có chuyện gì xảy ra
.........
.........
-A...lô!!Ai...cái gì đấy??Quân trả lời,giọng còn đang ngái ngủ
-Quân à???Giọng Văn vang lên bên kia đầu dây!!
-Tao đang đứng trước cửa kí túc xá của mày đây!!
-Có chuyện gì??
-Ra nhanh rồi nói chuyện!!!Nói xong Văn cúp máy
Quân mở cửa kí túc xá.Văn đứng đó từ bao giờ:
-Có chuyện gì mà mới sáng ra đã ầm ĩ thế!!!
Văn hối thúc:
-Nhanh lên!!Có vụ chết đuối ở hồ trường mình.ĐI xem đi!!!
-Thế thì có liên quan gì tới tao!!!Tao...("ngủ còn khỏe hơn'')
-Ghê rợn vậy sao??Một giọng nói êm dịu vang lên
-Vương Uyển??
Vương Uyển khẽ vuốt lại tóc,nói:
-Vụ này lớn đây!!CÓ lẽ lên đi xem cho biết!Đi không??Mahiro??
Mahiro chảy lại mớ tóc rối,gật đầu
-Phiền cậu dẫn đường!!
Văn gật đầu,hối thúc:
-Bọn bạn cùng phòng mình đã đi trước rồi!!Chúng nó bảo không nhanh đến mà vớt được xác thì không xem kịp đâu!!Chúng ta nhanh lên nào!!
................
Trường phổ thông X mình tưởng tượng dựa trên mô hình trường ĐHBK Hà Nội
Chap 2:Bí mật tình cờ nghe được
Họ tới trễ,công an đã đến!!Tất cả học sinh bị xua về lớp,chỉ còn lại một số người liên quan thì đến đồn cảnh sát lấy lời khai
Dù vậy,toàn trường vẫn rộn lên những tin đồn.Khôgn biết có thật không,nhưng nó làm náo động trường trong một khoảng thời gian
-Có người bảo học sinh đó bị ma bắt đấy!!Văn vỗ vai Quân
-Cậu đừng tin vào những tin đồn bậy bạ!!Quân vừa nói vừa gập quyển sách
-Ờ,mình cũng chả chắc!!Chắc bọn yếu bóng vía nói lung tung ấy mà!!Văn trầm ngâm
Quân xoay người lại,nói:
-Chắc do bất cẩn hay sơ ý thôi!!!Mà người đã chết rồi!!Chả nên bàn tán nhiều về nó làm gì!!
-Ừ,cậu nói đúng!!
...............
Giữa giờ học
-Tại sao tôi lại đồng ý đưa cậu xuống phòng y tế nhỉ??Nói thật đi!!Có phải cậu giả bệnh trốn tiết không??Mahiro nói
-Tớ mà lại phải làm trò ấy à??
-Ai biết kẻ như cậu suy nghĩ thế nào!!
Mahiro vừa đỡ Quân xuống phòng y tế vừa cằn nhằn,tuy vậy cô ấy cũng hơi lo lắng
Cô y tá đã cho Quân tạm ít thuốc giảm đau và an thần,nói cậu chỉ cần nằm nghỉ một chút cho thuốc có tác dụng là khỏe lại ngay
Mahiro quay lại lên lớp
-Công an có làm khó gì các em học sinh và anh không??
Tiếng nói phát ra từ phòng hiệu trưởng
-Hơi lằng nhằng,thưa thầy!!Nhưng họ cũng chả làm khó gì lắm
Chân Mahiro đột ngột đừng lại:
-Thôi nào,nghe chuyện này làm gì??Mahiro tự nhủ
- Nếu tôi bảo chuyện này có khúc mắc anh có sẵn sàng nghe tôi kể không??
Tình tò mò buộc cô dừng lại cạnh cửa
Chỉ nghe thấy giọng thầy hiệu trưởng
-Vụ đó xảy đã 10 năm.Vậy mà đến bây giờ tôi vẫn không thể quên được
-Vụ gì,thưa hiệu trưởng??
-Anh quên rồi sao??Vụ tự tử bên hồ ấy!!
-À,tôi nhớ rồi!!Vụ một học sinh lớp 12 tự tử bên hồ do áp lực học hành cách đây 10 năm chứ gì??
-Vâng,CHính vụ đó!!Và tôi đã nhờ anh làm biển cấm học sinh lại gần hồ vào lúc chiều tối,sáng sớm phải không??
-Đúng là như vậy,lúc ấy tôi thắc mắc vì sao thầy lại làm vậy??
Thấy hiệu trưởng nhấp một ngụm chè tươi,rồi khẽ nói
-Sau vụ đó,tôi một đêm nằm mơ thấy....
-Tôi không hiểu,thưa thầy!!Ông bảo vệ thắc mắc
-Tôi mơ thấy nữ sinh đó,đứng trên mặt hồ,nhìn tôi,nói:"Mười năm sau em sẽ quay lại trường này!!Và để làm gì thì đến lúc đó thầy sẽ biết".Nói rồi,nó chìm xuống dưới nước và mặt nước đỏ như máu
-Hơi phản khoa học,thưa thầy!!
-Tôi cũng nghĩ vậy!!Nhưng từ đó đến nay,chẳng phải đã 10 năm rồi hay sao??
Ông bảo vệ gãi đầu rồi không nói gì nữa!!
Thấy hiệu trưởng ngẩng đầu nhìn trời,nói:
-Có khi điều tôi sợ hãi vô căn cứ ấy lại đang trở thành sự thật.Và bây giờ chúng ta phải làm sao??
Không khí trở nên im lặng
Ông bảo vệ ngồi trầm ngâm một lát rồi đứng lên:
-Tôi sẽ chú ý đến cái hồ đó!!Nhất định không để ai đến gần đó đâu
-Cám ơn anh!!Tôi cũng hi vọng sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa
Mahiro rời nhanh khỏi đó,vừa đi vừa suy nghĩ
-Những điều mình nghe có thật không??
Bộp!!
Cô va phải một người và cả hai cùng ngã ra đất
-Vương Uyển??
Vương Uyển vẫy vẫy tay,cười:
-Xin lỗi!!Tại thấy bạn đi lâu quá,nên cô bảo mình đi coi thử!!Mà sao mặt bạn tái mét vậy???
Mahiro vội cười lấp liếm:
-Không sao đâu!!
-Vậy là ổn rồi!!
Vương Uyển đứng dậy rồi đi vào lớp,Mahiro theo sau,nghĩ thầm:
-Tại sao mình lại giấu cô ấy nhỉ??
Chap 3:Sự rắc rối của Mahiro
Suốt cả ngày hôm đó cô vẫn hơi đắn đo vì câu chuyện kì lạ ấy
Ở quanh hồ bây giờ đã có một bảo vẹ túc trực,không cho bất cứ học sinh nào trong trường đến gần mặt hồ
Màn đêm dần buông xuống.Cái nắng gắt đang chìm dần xuống sau những tòa nhà cao tầng
-Gì vậy??Mahiro??
-Uyển à??Mình chỉ ngắm hoàng hôn một chút thôi mà
Vương Uyển cười hì hì,khẽ nói:
-Có cái gì để ngắm sao??À,mà cảnh nhà cửa này cũng đang để ngắm chứ??
Mahiro nhìn vào khoảng xa xăm,nói:
-Mình nhớ khi mặt trời lặn dần xuống chân núi phủ tuyết trắng ở Osaka.Ánh chiều tà phản chiếu qua lớp tuyết đẹp mê hồn
-Bạn làm mình nhớ đến chiều tà trên núi VÕ Đang.Những cơn gió thổi nhè nhẹ.Những con chim hót vội vã về tổ.Ánh chiều bao phủ các ngôi nhà dưới chân núi.Khung cảnh thanh bình và thơ mộng biết bao
Quân bước ra,cười:
-Sao,các nương tử đang nói chuyện gì thế??
Bốp!!!!
-Ăn nói cho cẩn thận kẻo mất mạng đó nhé!!Mahiro lườm
-Tớ biết...tội rồi!!!
Màn đêm dần dần chìm xuống.Thời gian trôi qua khá nhanh.Tắt ngọn đèn bàn học,Mahiro khẽ thu gọn lại sách vở,cất vào cặp,thay quần áo và mắc màn
Ngày làm việc mệt nhọc đã qua,bây giờ là lúc mọi người chìm vào giấc ngủ.Phòng Vương Uyển và Catherine cũng dần tắt đèn.Phòng Quân đã tối om tự bao giờ
-Rốt cuộc chuyện 10 năm trước là sao??Và họ đang làm gì?Cái gì đã xảy ra??Mahiro đặt tay lên trán,suy ngẫm và chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết
...................
...................
Bì bõm!!Tiếng nước vỗ bờ ở đâu khẽ khàng lắm
-Đây là đâu nhỉ??Có phải là phòng mình nữa không??Mahiro suy nghĩ
Một màn sương mù trăng trắng bao phủ xung quanh.Cô đã đến nơi này từ lúc nào.Không biết!!Nơi này là nơi nào,cô cũng không biết nốt.Mọi vật yên tĩnh với tiếng sóng nước vỗ ở đâu nhẹ nhàng
Màn sương chợt tan dần đi.Đó là hồ nước sau trường
-SAo mình lại đến đây được??
Không cho cô kịp suy nghĩ.Mặt nước chợt lay động
Một cánh tay da tróc từng mảng,trắng phớ và bở mục thò lên.Dần dần,một cô gái tóc xõa đen sì,bộ đồ nữ sinh nước chảy tóc tách xuống mặt đất
Mahiro hoảng sợ muốn chạy nhưng chân không tài nào nhấc lên được
Con người kia bò lên từ mặt hồ,từ từ đứng dậy và tiến tới cạnh cô
Không hiểu sao lúc này toàn thân cô cứng ngắc,muốn cử động cũng không cừ động nổi
Khuôn mặt nó sát tới gần...
...............
Đó là một gương mặt mục nát đang phân hủy.Từ hai hốc mắt còn rỉ ra những tia nước.Những mảng thịt đang tróc ra,bám hờ trên những lớp cơ mặt đang phân hủy.Lạ một điều là hàm răng của nó trắng ởn đến mức kì lạ
-Hé hé hé hé hé....!!!!!!!!
Tiếng cười nghe như rít ghê rợn vang lên
.....................
.....................
.....................
-Hừ!!Hự!!Hic hic!!Ực...!!Á á á!!
-Bình tĩnh lại nào Mahiro!!!Một bàn tay khẽ lay Mahiro
Cô ráng mở đôi mắt nặng nề ra.Đó là Cô giáo và các bạn.Họ đều nhìn cô với ánh mắt lo lắng
Mahiro mặt tái mét,tên gò má cô còn in dấu nước mắt.Toàn thân toát mồ hôi như tắm!!!
-Tội nghiệp!!Em gặp ác mộng à??Cô Huyền ân cần hỏi thăm
Mahiro thở một hơi.Mồ hôi vẫn đầm đìa chảy từ trán:
-XIn lỗi mọi người,em....!!!
-Để mình sang phòng này ngủ với bạn nhé!!Vương Uyển đề nghị
-Ơ!!Mình...làm phiền bạn quá!!!
-Không sao!!Vương Uyển chạy về phòng và lấy cái gối
Quân ngáp một hơi rõ dài,nói:
-Vì sự an toàn của hai cô gái,mình xin sang đây "canh giữ giấc ngủ" cho hai bạn!!
Bốp!!
-Canh cái búa á!!Về phòng đi không tôi đá cậu về phòng bây giờ
-Không đồng ý thì thôi!!Đánh đau thế!!Quân cằn nhằn
Cô Huyền và Catherine cũng về phòng ngủ của mình
-Đột nhiên mình cảm thấy sợ,Uyển à??Cơn mơ vừa rồi khủng khiếp quá!!Mahiro khẽ thì thầm
Vương Uyển nháy mắt:
Có mình ở đây thì hãy an tâm!!Hãy nghĩ tới những thiên nhiên!!!Cánh rừng,đồng tuyết,đàn chim hót líu lo!!
Mahiro cảm thấy yên tâm hơn.Cô khẽ ôm lấy cô bạn gái.Lòng cảm thấy vui vui,hơi bồn chộn.Cảm giác lo sợ giảm hẳn,pha chút ngọt ngào đâu đây.Cô ngước mắt nhìn Vương Uyển,cô ấy đã ngủ.Mahiro khẽ mỉm cười,rồi nhắm mắt lại
...............
...............
Tiếng khóc nỉ non vang lên trên mặt hồ!!
..............
..............
-Ghê quá mày ạ!!Đêm qua hình như tao nghe thấy tiếng khóc đâu đấy từ phía hồ nước vọng lại!!Một học sinh vừa đi vừa kể
-Tao cũng nghe thấy!!!Ghê lắm!!Chả nhẽ có....ma thật sao??
-Mấy thằng chúng mày không được phao tin đồn nhảm!!Ông bảo vệ bước tới quát!!
Một thằng học sinh phân trần
-Cháu nghe thấy mà!!
-Chúng mày mê ngủ đấy thôi!!Tao có thấy cái gì đâu??
Hai thằng nín thing.Ông dọa chúng thêm vài cây rồi quay lưng bước đi
-Quả nhiên không sai!!Chính mình cũng nghe thấy!!Có khi những nghi ngờ vô căn cứ của hiệu trưởng đang trở thành sự thật!!!
Hóc sinh ở kí túc xá phái bắc,gần hồ nước đang bàn tán với học sinh trong trường về việc này!!!Mọi chuyện lan ra thành nhưng tin đồn thêm thắt.Đó là sự nghi ngờ có ma ở hồ nước trường học
Chap 4:Nguyên nhân
-Bây giờ trong trường nhộn nhạo tin đồn về con ma bên hồ đấy!!!
-Ôi xời!!Tin gì bọn bịp bợm ở kí túc xá phía bắc!!Chúng nó bốc phét đấy!!Quân nói
-Không!!Biết đâu đấy!!Mahiro chợt nói
Quân nhìn cô hơi lạ,rồi chợt cười lớn:
-Hóa ra bạn Mahiro lạnh lùng của chúng ta mê tín à??Thế bạn có tin vào duyên phận không??Duyên phận của tớ và ấy là....???
Bốp!!!
Mahiro lạnh lùng nói:
-Không cần cậu phát biểu tiếp câu sau đâu!!!
..................
-Em thưa cô!!Liệu thật sự có ma ở cái hồ ấy không ạ??Một học sinh phát biểu trong giờ sinh hoạt
Cô giáo trẻ khẽ nghiêng mình,suy ngẫm một lát,rồi nói:
-Cô cũng không biết!!!
Văn hỏi tiếp:
-Bọn kí túc xá phía Bác đang bàn ầm ĩ lắm ạ!!Chúng nó bảo là đêm đêm có bóng đen nào đó lang thang,khóc trên mặt hồ!!
-Dù tin đồn là thất thiệt,nhưng các em cũng lên cảnh giác!!Tốt nhất đừng tới gần cái hồ ấy!!!
..................

Tiếng trống hết giờ nổi lên,học sinh kéo ra ngoài như bầy kiến
-Mahiro!!Chúng ta cùng về nào??Vương Uyển cất tiếng
Mahiro đã biến mất từ lúc nào
-Cô ấy đi đâu rồi nhỉ??
-Cứ tiếp tục thế đi nhé??Anh đi đi
Ông bảo vệ rời khỏi phòng của thầy hiệu trưởng
Hơi e ngại,nhưng muốn làm rõ mội chuyện,Mahiro hít lấy một hơi,đưa tay gõ cửa
-Mời vào!!Giọng nói nghiêm nghị phát ra từ bên trong
-Em chào thầy!!
-Em là...
-Em là Mahiro ở lớp 10A2B ạ!!!
-Em đến có việc gì??
-Về việc con ma bên hồ nước ạ!!
Hiệu trưởng hơi hắng giọng.Ông cười xòa:
-Đó là tin đồn nhảm!!Các em cứ yên tâm học tập.Chẳng có ma cỏ nào đâu
Mahiro rụt rè:
-Dạ,nhưng nếu con ma đó do 10 năm trước...
Sắc mặt hiệu trưởng đột nhiên trở nên nghiêm trọng:
-Tại sao em biết??
Mahiro đáp:
-Em có một số giấc mơ khủng khiếp liên quan đến cái hồ ấy
-Giấc mơ!!Ha ha!!Lại là giấc mơ!!!
Hiệu trưởng cười lớn rồi gọi:
-Hãy kiếm ghế ngồi đi!!
Hiểu trưởng trầm giọng,như như về quá khứ xa xôi
-Mười năm trước,có một học sinh chết dưới hồ!!Chắc em đã biết!!!
-Em tình cờ nghe được thôi ạ!!
Hiệu trưởng mỉm cười:
-Vậy chắc em cũng biết con ma ấy đã báo mộng cho tôi việc mười năm sau nó quay lại chứ gì??
-DẠ....!!!
Mahiro đỏ mặt
-Em xin lỗi!!
-Không sao!!Nhưng việc tôi nói ra có thể ảnh hưởng đến uy tín của trường này!!Em có chắc mình sẽ giữ bí mật được chứ??
Mahiro cúi đầu,suy nghĩ:
-Em hứa sẽ không nói ra điều này với ai!!
-Tốt!!!
Hiệu trưởng trầm giọng,nói:
-Theo em,học sinh nữ ấy chết vì sao??
-Chắc là tự tử do áp lực học hành,hay do chuyện buồn nào đó???
-Sai hết!!Cô bé ấy bị giết!!!
Mahiro giật mình:
-Sao cơ????
Chap 5:Sẽ mãi chỉ là tin đồn
Ông ta hơi khựng lại,rồi nói tiếp
-Ngay từ những năm đầu thành lập,trường này đã là một tiêu chuẩn quốc gia
-Tiêu chuẩn quốc gia??Mahiro hỏi lại
-Đúng,học phí trung bình,trang thiết bị hiện đại,đội ngũ nhà giáo trình độ cao,tỉ lệ đỗ đại học lớn.Đây là ước mơ của tất cả giới học sinh cấp 2 chuyển cấp lên
Mahiro nheo mắt:
-Em chưa hiểu ý thầy??
-Vì môi trường như vậy không tránh khỏi việc kiếm chác một lượng lớn tiền từ thi đầu vào trong trường.Và tình cờ có 1 nữ sinh đã biết được việc đó
-Sau đó cô ta đã bị giết..!!Cô buột miệng tiếp lời hiệu trưởng
-Em rất tinh ý!!Đúng vậy!!!Và nữ sinh ấy đã nói với thầy,nhưng cô bé không chịu nói tên giáo viên đã ăn chia khoản tiền ấy
Hiệu trưởng nhấp một ngụm chè,rồi tiếp:
-Khi tôi bắt đầu đem sự việc này ra điều tra,thì cô bé bất ngờ bị giết
Mahiro giật mình:
-Bịt đầu mối ư???
-Sau đó,vì danh tiếng của trường,tôi đã chôn chặt tất cả vào trong lòng.Tôi nghĩ chính hung thủ cũng đã rời trường lâu rồi!!!Vậy bây giờ em nghĩ sao??
Mahiro khẽ gật đầu,đứng dậy,Cô nói:
-Em nghĩ em sẽ không tán đồng cách làm của thầy đâu.Nhưng việc đó xảy ra đã 10 năm.Em cũng chẳng muốn bới lại nó nữa!!!
-Vậy sao???
.......................
Đêm đã khuya,bóng tối len lỏi qua các kẽ không gian
Soạt!!!
-Ai đấy??
Ánh đèn pha rọi qua mặt đường
-Chắc mình nghe nhầm!!Bây giờ đã 12 giờ,còn đứa nào muốn qua đây nữa???
Ông bảo vệ rọi qua mặt hồ.Bầu nước đen im lìm đến mức đáng sợ
Tiếng bước chân nhỏ dần,chìm vào bóng tối
-May mà mình nhanh chân!!
Mahiro khẽ phủi bụi,chui ra từ một bụi rậm
-Bộ dạ hành này xem ra không phải không có lợi!!
Đêm khuya văng vẳng tiếng chó sủa ma từ đâu đó,nhưng cơn gió lạnh nhẹ mà rợn người khẽ đưa làn sóng hồ lăn tăn vào bờ
-Nè,tôi đến đây rồi!!Đã là báo mộng cho tôi thì hiện ra đi,đừng trốn nữa
................
-Sao hai đứa chúng mày lại loanh quanh trên đường lúc này hả??Có biết trường đã cấm tới gần hồ không??
Quân đang chịu trân trước lão giám thị
-Dạ,tại bạn ấy đòi xem con ma ở hồ ạ??
-Vớ vẩn,về ngủ đi!!!
-Dạ,dạ!!!
Lão giám thị đi rồi,Quân mới khẽ trách
-Sao cậu không chịu nấp im,lên tiếng đột ngột thế hả??
-Do nghe tiếng loạt xoạt trong vệ cỏ,mình tưởng đấy là con rắn!!!Vương Uyển cười,thanh minh
...............
-Sao lại thế này???
Hai Mahiro đang đứng đối diện với nhau.Chỉ khác là một đứng trên bờ,một đứng trên mặt hồ
-Thôi nào!!
Mahiro đứng trên mặt nước lên tiếng
-Cô không nhận ra chúng ta giống nhau sao??Có một tuổi thơ đầy chán ghét!!Chả có ai đáng làm bạn cô cả.Chi bằng hãy đi với ta!!Chúng ta hãy cùng làm một bộ đôi!!Gieo dắt nỗi kinh hoàng cho trường này!!
Ánh mắt của cô ta xoáy lên những vòng tròn,khiến Mahiro không sao dứt ra được,đồng thời chân bước từng bước xuống nước
-Có mình ở đây thì hãy an tâm!!
-Mày biết khôn thì hãy xin lỗi cô ấy rồi biến khỏi đây đi
Hai giọng nói ở đâu vang lên trong đầu cô,khiến cô giật mình.Mahiro chợt phát giác chẳng có ai đứng trước mặt mình cả,chỉ có cái bóng dưới nước chợt méo mó đi
Một cánh tay tróc thịt,bám rêu xanh lét,nham nhở đột nhiên phóng lên từ mặt nước tóm lấy chân cô,một giọng nói khàn dữ dội như cái đài hỏng vang lên:
-Mà...ày...hợp..ppp....tu...tuổi...với...ới..tao....Chết...tt..ththth...thì..cũng...đừng...ngng...trách..chch!!!
-Dễ vậy à???
Mahiro rút ra một thanh đoản kiếm nhỏ và bén sau lưng,chém xuống cánh tay.Hình như cánh tay không có xương.Chỉ
Xoẹt!!!
một tiếng rất ngọt.Cánh tay đó đã đứt lìa ra,máu phun ra như lớp bụi đỏ,nhuộm màu mặt nước.Một tiếng thét lanh lảnh rùng rợn vang lên.Cô vội lao lên bờ
Bộp!!!!
Cánh tay đó cũng rời chân cô ra,giãy giụa một hồi rồi lại rơi xuống hồ....
-Đáng sợ thật!!Nhưng rốt cuộc nó là cái gì???Mình chưa nhìn thấy mặt nó,tiếc thật!!!
Mà thôi!!!Cô đã suy nghĩ lại!!Cho dù mọi chuyện hôm nay có thế nào!!Cô vẫn để cho nó "sẽ mãi chỉ là tin đồn"
(Tạm kết thúc một phần trong seri.Mời các bạn đón xem chap tiếp:"Chuyện của Cartherine")
--------------------het phan 1--------------
Về Đầu Trang Go down
Minh Ngoc
-=[Quản lý cao cấp]=-
-=[Quản lý cao cấp]=-
Minh Ngoc


Tổng số bài gửi : 26
Tiền : 12958030
Danh dự : 4
Join date : 16/01/2010
Age : 30

Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma   Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma Icon_minitimeWed Jan 20, 2010 6:15 pm

viết bài lần sau nhớ không những viết có dấu mà còn tiêu đề phải có dấu nữa , nhắc nhở lên đầu
Về Đầu Trang Go down
http://diendanthaoluan.forumotion.net/
BoyĐCT
-=[Quản lý]=-
-=[Quản lý]=-



Công việc : Đâm thuê chém mướn
Tổng số bài gửi : 30
Tiền : 2386
Danh dự : 2
Join date : 17/01/2010
Age : 37

Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma   Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma Icon_minitimeMon Feb 22, 2010 12:14 am

Đến lúc nào mới có phần 2 đây háo hức quá
Về Đầu Trang Go down
civn2011
Member cấp 2
Member cấp 2



Công việc : nhân viên kinh doanh
Tổng số bài gửi : 77
Tiền : 635
Danh dự : 1
Join date : 14/09/2011
Age : 32

Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma   Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma Icon_minitimeFri Dec 16, 2011 3:09 pm

Nghe ghê chết đi được ấy.hic

----------------------------------------

Khanh Ly .Ms

CHECKIN VIETNAM INTERNATIONAL TRAVEL CORPORATION
Add: A2302 M3-M4 Building, 91A Nguyen Chi Thanh Street, Hanoi, Vietnam
Phone: (084) 46269 7777 - Fax: (084) 46288 3456
Website: Checkinvietnam.com - Booking Online: [You must be registered and logged in to see this link.]

Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma   Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Ký túc xá đặc biệt _ truyện ma
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Biet thu Ba Dinh/biệt thự Ba Đình/cần NQSD biet thu Ba Dinh/đường 48m,23m
» [Linedown]+[Hướng Dẫn]Truyền Thuyết Langbian I
» Biệt thự Ba Đình,biet thu ba dinh me linh,giá siêu rẻ!
» 10 mĩ nhân cổ trang của truyền hình Trung Quốc.
» Biet thu cienco 5, biệt thự: diện tích: 230-608 m2/căn, giá mềm

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Thảo Luận :: Giải Trí :: Truyện , ký sự , nhật ký-
Chuyển đến